Người
tái dựng một làng chiến tranh
13/09/2004 08:05
Ông là một người
Hà Nội. Sinh ra, lớn lên và công tác tại Hà Nội, gần cả cuộc đời gắn bó với
Hà Nội, nhưng có mười năm trai trẻ, theo tiếng gọi của Tổ quốc, ông băng
rừng, vượt núi vào chiến đấu tại miền Tây Quảng Bình. Mười năm ấy đã để lại
trong ông những ấn tượng không thể phai nhạt về mảnh đất, con người nơi đây
trong chiến tranh ác liệt. Để rồi sau hơn 40 năm, khi đã ở tuổi thất thập,
ông quay lại đây...
Theo lời anh cán
bộ địa chính thị xã Đồng Hới (tỉnh Quảng Bình) từ trung tâm thị xã ngược lên
phía Tây Bắc chừng 12km, chúng tôi có mặt tại Làng chiến tranh (thuộc khu vực
Quành, xã Nghĩa Ninh, thị xã Đồng Hới) của ông Nguyễn Xuân Liên. Ông Liên tâm sự với chúng
tôi, càng về già ký ức về thời trẻ càng sống dậy trong ông mãnh liệt, nhất là
quãng thời gian 10 năm (1961-1970) ông gắn bó, chiến đấu tại Quảng Bình. Đến
năm 1992, ông mới có dịp trở lại Quảng Bình. Nhìn mảnh đất này đang thay da
đổi thịt từng ngày, ông vừa vui lại vừa buồn. Ông vui bởi mảnh đất xưa nham
nhở những hố đạn bom nay là một rừng thông xanh bạt ngàn. Còn buồn
vì người ta mải lo làm ăn mà sẵn sàng xóa đi những dấu tích của một thời oanh
liệt - những công sự pháo, trận địa chống càn... Vậy là ông nảy ra ý định tái
tạo lại ngôi làng trong chiến tranh mà đến nay vẫn in đậm trong trí nhớ của ông. Ông bảo: “Cũng may vẫn còn
lại một đoạn địa đạo, vài ụ pháo mười
hai ly bảy”. Về lý do dựng làng, ông chân thành: “Mới đầu tôi định làm
chỉ như để là món quà gửi hương hồn các đồng đội của tôi, những cán bộ ngành
y tế đã hy sinh trên tuyến lửa Trị Thiên này. Nhưng rồi thấy mọi người động
viên nên nghĩ càng phải làm để cho con cháu biết ngày trước cha anh chúng đã
sống, chiến đấu thế nào chứ”.
Thế là đầu năm
2003, ông tạm rời phố phường Hà Nội vào Quảng Bình xin phép dựng làng.
Ông cười: “Tôi
nghĩ tái dựng một làng để cháu con có
thể hình dung cuộc chiến đấu khốc liệt và những hy sinh của cha anh cũng là
một cách để đền đáp mảnh đất đã che chở tôi suốt 10 năm bom đạn thôi”.
Đấy là ông nói
thế, chứ bà con thôn 7, xã Nghĩa Ninh này giờ chịu ơn ông nhiều lắm ! Dù cho đã có lúc bà con
gọi ông là ông “khùng”, ông “hâm”.
Một năm trước,
dân làng vùng đồi miền Tây này xôn xao cả một dạo khi nghe tin có ông cán bộ
hưu trí tận Hà Nội bỏ tiền mua hàng
chục héc ta đất đồi. Mà có phải để trồng cây hay lập trang trại gì cho cam.
Đằng này ông lại đi vét hố bom, đào hầm, dựng lên cả chục ngôi nhà tranh của ngót nửa thế kỷ trước mới lạ
! Chuyện của ông nói gầm trời này có
một thì hơi quá, nhưng ở cái xứ này chắc chẳng ai làm vậy.
Ông Liên nguyên
là một cán bộ ngành y tế đã nghỉ hưu. Năm ngoái vẫn sống yên ổn với vợ ở số nhà 415, C10 khu tập thể Tân Mai, Hà
Nội. Đùng một cái, ông bán nhà, đưa vợ một nửa tiền rồi cầm một nửa (0,8 tỷ)
vào Quảng Bình mua đất, xây làng. Ông tâm sự: “Trong khi người ta đua nhau bỏ làng lên phố thì tôi lại bỏ
phố về làng. Kể ra người ta cười cũng phải”.
Dạo ấy, có đợt vợ
ông làm căng lắm, bà dọa cả ly thân để cản ý định “gàn dở” của ông. Rồi thì ly thân thật.
Nhưng bây giờ,
nhờ cái ý định gàn dở của ông mà từ tháng 7-2003 đến nay, gần 30 con người
đang có công ăn việc làm trong khu làng của ông. Và cả con đường mới - niềm
mơ ước của bà con nơi này, tiện cho sản xuất, cho xe cộ vào. Nhìn con đường
mới bằng sỏi dài hơn 1 km từ đường Hồ Chí Minh vào ông vui lắm.
Tháng 7 vừa rồi
tôi quay lại vực Quành thì nghe anh Toàn, bảo vệ nói ông Liên đã đi Hà Nội.
“Nghe đâu ông đi chuyến này để nhận tiền của hai đứa con từ Đức gửi về, lấy
kinh phí cho việc xây dựng giai đoạn hai”. Anh Toàn nói thêm: “Đến giờ phút
này, ông cụ đã đổ vào đấy ngót 3 tỷ bạc chứ ít gì. Rứa mà một ngôi nhà tử tế cho riêng mình ông
vẫn chưa có.
Thực ra, nói là
“làng” thì cũng không thật chính xác. Vì trong khu vực 10 ha, ông Liên được
phép dựng làng chẳng có gia đình nào sinh sống cả.
Làng gồm một hệ
thống địa đạo dài 4km với hơn chục hạng mục công trình ở dưới sông, trên mặt
nước, trong lòng đất...
Dẫn chúng tôi đi
thăm hết 4km địa đạo, vừa bước lên cửa hầm của khu nhà khách, ông kể: “Một
năm trước địa đạo này bị san lấp chỉ còn có 1 km. Những căn hầm chữ A, lớp
học dã chiến này đều mới được phục
hiện. Ban đầu tôi thuê người về làm. Tự thân đi kiếm những vật dụng còn sót
lại của chiến tranh trong nhà dân. Nhưng dần dần bà con hay tin, người góp công đào hầm, người
có vật dụng gì thì đem cho nên cứ nhiều lên”.
Ấn tượng và cảm
động nhất là khu nhà trẻ với những chiếc nôi trẻ, chiếu cói. Nhiều mảnh cháy
sém được ông đem về tái hiện lại rất chân thực.
Xuôi đò về phía đông vực Quành, đi qua chiếc cầu
phao được ông ghép bằng những thùng phuy xanh đựng xăng trong chiến tranh,
chúng tôi bắt gặp ngổn ngang những bao
tải giả gạo, giả lương thực phục hiện cảnh lương thực, yếu phẩm thả trôi trên
sông nhằm tiếp tế cho bộ đội thời chiến. Trên sông có nơi cồn cát nổi lên để
lộ một đoạn ống dầu. Ông Liên giải thích,
đó là đường ống dẫn dầu thuộc hệ thống dẫn dầu vào đến tận Lộc Ninh
trong những năm miền Bắc chi viện cho miền
Sau hơn một
năm thi công, 13 hạng mục đã bước đầu
hoàn thành. Ông Liên sắp sửa bắt tay vào xây dựng giai đoạn hai.
Được biết, dự án
xây dựng làng chiến tranh giai đoạn hai của ông nhận được sự quan tâm lớn của
UBND tỉnh Quảng Bình bởi đây sẽ là điểm du lịch sinh thái, lịch sử trong
tương lai gần.
Đất nước đã qua hơn một phần tư thế kỷ im tiếng súng.
Cả nước đang như một công trường bộn
bề dựng xây và phát triển trong sự nghiệp công nghiệp hóa - hiện đại hóa của
hành trình đổi mới. Chiến tranh và những di tích của nó đang dần trở nên hiếm hoi, phai nhạt cùng quy luật của thời gian và tốc độ phát
triển kinh tế - xã hội. Phải làm gì để lớp
người trẻ tuổi hôm nay, những thế hệ sinh sau chiến tranh - hình dung
và thấu hiểu những mất mát gian khổ hy
sinh của cha anh những năm kháng chiến, đặng tri ân, tôn vinh và phát
huy truyền thống trong dựng xây đất nước hôm nay? Đó là câu hỏi khiến nhiều
cơ quan, cấp, ngành vẫn luôn nghĩ suy,
trăn trở.
Với nguyện vọng
và mục đích đầy ý nghĩa ấy, có thể nói, hành động tái hiện một ngôi làng
chiến tranh của cựu chiến binh người Hà Nội Nguyễn Xuân Liên ở Đồng Hới, Quảng Bình thật
đáng được ghi nhận và ủng hộ.
HNM
ANHTHU |
Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét