Thời gian: 22/01/2012 - 15:10 |
Vụ cưỡng chế đầm vùng tại xã Vinh Quang: Chính
quyền đầy đủcơ sở pháp lý.
Gần một tháng trôi qua, vụ án Đoàn Văn Vươn cùng người nhà xả súng
vào lực lượng cưỡng chế vẫn còn nhiều ý kiến khác nhau. Dư luận cực lực lên án
hành động coi thường vi phạm pháp luật, tuy nhiên về vấn đề tại sao lại tổ chức
cưỡng chế và cơ sở pháp lý trong vụ việc này, đa số nhân dân vẫn chưa nắm bắt
tường tận. Nhằm giúp nhân dân trên địa bàn có những thông tin chính xác hơn về
vụ việc này, sau một thời gian làm việc, chúng tôi đã tiếp cận với một số cơ
quan chức năng và những người có liên quan để tìm hiểu, điều tra về nguồn gốc
đất đai, quá trình hình thành vùng đầm NTTS ven biển. Trong bài viết này, chúng
tôi sẽ trả lời về các vấn đề cơ bản là: tại sao lại phải thu hồi để chuyển đổi
hình thức giao đất sang thuê đất? Tại sao thu hồi không cần đền bù? Công lao
trong việc làm đê và trồng rừng cây chắn sóng thuộc về ai? Trước hết cần khẳng
định lại rằng, việc UBND huyện Tiên Lãng thực hiện cưỡng chế mà không cần đền bù
là hoàn toàn thấu tình và đạt lý.
Ông Lưu Quang Yên, nguyên Đại biểu Quốc hội khóaVII (1981 – 1987),
nguyên Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng (1992 – 2000), nguyênBí thư Huyện ủy Tiên
Lãng (2000 – 2003), cho biết: Những thập niên 70 – 80 thếkỷ 20, sau quá trình
lấn biển lần thứ nhất, huyện Tiên Lãng hình thành được mộtsố xã mới là Đông
Hưng, Tiên Hưng và Tây Hưng, cùng một khu đất bãi bồi rộngvài trăm
ha.
Thời kỳ mới thành lập, kinh tế các xã vùng ven
biển cònnhiều khó khăn, nhưng khu bãi bồi Vinh Quang đã nổi lên là khu vực màu
mỡ vớinguồn tài nguyên tự nhiên ven biển phong phú. Nhiều gia đình hộ dân sinh
sốnggần đây đã tự ý ngăn chia các khu vực lấn chiếm đất, bán nhượng đầm vùng
đểkiếm sống và đã nảy sinh mâu thuẫn tranh chấp giữa các hộ dân. Đặc biệt
nghiêmtrọng hơn, còn có cả hiện tượng chặt phá rừng phòng hộ bừa bãi, ảnh hưởng
đếnkhả năng bảo vệ đê điều, môi trường sinh thái biển và nguồn lợi thủy sản.
Từđó, huyện quyết định sẽ giao đất cho một số hộ dân để quản lý được tốt
hơn.
Cũng chính ngay tại thời điểm đó, huyện đã xác
định đượckhu vực đất bãi bồi ven sông ven biển xã Vinh Quang sẽ nằm trong chương
trìnhquai đê lấn biển lần thứ hai, vùng đất đó sẽ phải quy hoạch lại toàn bộ,
chonên ngay khi giao đất cũng tính đến chuyện thu hồi. Xuất phát từ tình hình
thựctiễn của địa phương như trên, với mục đích chính là “Giao đất chưa sử
dụngtrong khi chờ quy hoạch”, ông Yên, với cương vị là Chủ tịch UBND huyện
TiênLãng đã quyết định giao cho ông Đoàn Văn Vươn 40,3 ha đất bãi bồi để nuôi
trồng thủy sản, với thời hạn 14 năm. Huyện cũng xác định, với thời gian đó đủ để
người nông dân hoàn vốn và có lãi, nên đã quy định sẽ không bồi thường khi thu
hồi đất.
Ông Yên cho biết thêm: Tất cả những người xin
được cấp đất để nuôi trồng thủy sản đều biết rõ quy định của huyện ngay tại thời
điểm đó và đều nhất trí với quan điểm đó của huyện. Bản thân ông Vươn và gia
đình cũng phải hiểu được chính quyền đã tạo nhiều điều kiện hỗ trợ cho ông trong
quá trình làm ăn tại khu đất nuôi trồng thủy sản này như: đắp đê, trồng rừng
chắn sóng, làm cống thoát nước, làm đường công vụ, tạo điều kiện cho vay vốn…
nhưvậy rõ ràng ông Vươn và gia đình là những người được hưởng lợi trực tiếp do
nhànước hỗ trợ.
Song khi hết thời hạn giao đất, ông Vươn cố
tình không thựchiện Quyết định thu hồi đất của UBND huyện, mặc dù đã được các
cấp giải quyết theo trình tự, mà vẫn ngang nhiên sử dụng 40,3 ha đất nuôi trồng
thủy sản và đồng thời không thực hiện nghĩa vụ tài chính, gây bức xúc trong nhân
dân và tạo tiền lệ xấu cho các chủ đầm vùng khác không chấp hành các quyết định
khi nhà nước thu hồi đất đã hết hạn sử dụng. Chỉ cách một con kênh, phía bên kia
là Bắc Cống Rộc có đồng ruộng của người dân xã Vinh Quang hàng năm người nông
dân phải nộp sản lượng về cho nhà nước, một bên là hàng chục ha nuôi trồng thủy
sản với kinh phí hàng năm thu về hàng tỷ đồng nhưng từ năm 2007 ngay sau khi có
Quyếtđịnh thu hồi đất, gia đình ông Vươn đã không có một động thái nào về nộp
thuế cho nhà nước.
Là người trực tiếp ký các quyết định giao đất
cho ông Vươn,nguyên Chủ tịch UBND huyện Lưu Quang Yên khẳng định, việc giao đất
cho ông Vươnở thời điểm đó, với tình hình thực tế như đã phân tích ở trên là
hoàn toàn đúng pháp luật.
“Bản thân tôi và người dân ở đây đều hiểu rằng,
căn nguyênkhiến các đối tượng chống trả quyết liệt do diện tích đất nằm trong
diện quyhoạch Sân bay quốc tế Tiên Lãng. Nếu như giao đất cho Vươn thì sau này
Nhà nướcphải đền bù với mức rất cao. Nhưng nếu là đất thuê thì hết thời hạn thuê
phảitrả và chỉ được nhận hỗ trợ về phần kiến trúc xây trên đất. Ông Vươn cố giữ
lại đất với hy vọng sẽ được giao và đền bù khi dự án được triển khai” – ông Yên
cho biết.
Qua tìm hiểu, được biết: đất giao ông Vươn là
đất bãi bồi ven biển không phải là quỹ đất nông nghiệp giao cho nông dân. Quyết
định số 220của UBND huyện ghi rõ thời hạn giao đất là 14 năm kể từ ngày
14/10/1993, trước khi hết thời hạn 6 tháng ông Vươn không có đơn gia hạn, nên
theo quy định tạiKhoản 10 Điều 38 và Khoản 1 Điều 43 Luật Đất đai năm 2003,
Khoản 5 Điều 36 vàĐiều 142, Nghị định 181 của Chính phủ thì việc UBND huyện thu
hồi đất là theo đúng quy định pháp luật. Trong thời gian 14 năm được giao đất,
ông Vươn đã được các cấp chính quyền quan tâm, tạo điều kiện hỗ trợ vay vốn,
tham gia vào các dựán, đắp đê chắn sóng…
Mặc dù vậy, ông Vươn có nhiều sai phạm, như:
tháng 4/2007ông Vươn lấy danh nghĩa là Chủ tịch Liên chi hội nuôi trồng thủy sản
đã sử dụngcon dấu để ký báo cáo, trong bản báo cáo đó có nhiều nội dung mang
tính chất xuyên tạc, bôi nhọ UBND huyện Tiên Lãng, chống lại việc thực hiện
chính sách phát triển kinh tế xã hội của địa phương, đặc biệt đã nhấn mạnh nội
dung vận động lực lượng để chống đối lại việc UBND huyện thu hồi khu
đất. Như vậy có thể nhận thấy, hành vi của Đoàn Văn Vươn và một số đối
tượng liên quan chống đối lại cơ quan thi hành công vụ là hết sức nguy hiểm, vi
phạm pháp luật nghiêm trọng, cần trừng trị nghiêm minh.
Về thông tin chính quyền huyện thu hồi đất để
giao cho cá nhân khác, qua tìm hiểu được biết đây là thông tin không chính xác.
Hiện khu đầm vùng 40,3 ha do xã Vinh Quang quản lý.
Về việc các chiến sĩ công an và quân đội tham
gia bảo vệđoàn cưỡng chế bị thương hôm 5/1 đã xuất viện nhưng có một số đồng chí
chưa gắp được hết đạn ra khỏi người, có đồng chí bị thương vào mắt, sẽ ảnh hưởng
lớn đến cuộc sống sau này.
Bản chất sự việc cũng khá đơn giản, nhưng lợi dụng việc này, một số
kẻ xấu đã thông tin sai lệch, gây ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, nhà nước,truyền
thống đoàn kết của nhân dân Tiên Lãng. Qua bài viết này, chúng tôi xin khẳng
định lại rằng, việc cưỡng chế với ông Đoàn Văn Vươn hoàn toàn thấu tìnhđạt lý,
việc chống lại cơ quan chức năng bằng các hành vi manh động sẽ chịu sự trừng
phạt thích đáng của PL. Cũng mong rằng, qua sự việc này, những trường hợptương
tự cần rút kinh nghiệm cho bản thân, cần nghiêm chỉnh chấp hành chủtrương, đường
lối mang đậm tính chất nhân văn của Đảng, sự nghiêm minh của phápluật
XHCN.
http://www.pagewash.com/nph-index.cgi/000010A/uggc:/=2funvcubat.tbi.ia/Cbegny/Qrgnvy.nfck=3fBetnavmngvba=3dUGY&ZrahVQ=3d1066&PbagragVQ=3d25007
|
Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012
ĐỔ THÊM DẦU VÀO LỬA ? ĐẺ CON DẠI THẢM HẠI CÁI ...
ĐẠI TÁ CA CA (ĐỖ HỮU CA) NÓI NGÀY 16/01/2012
|
ĐẠI TÁ CA NÓI NGÀY 08/01/2012
|
http://vnmedia.vn/VN/phap-luat/phia-sau-toi-ac/436_267361/giam_doc_ca_hai_phong__quot_bat_ngo_voi_vu_no_sung_o_tien_lang_quot.html
BÈ LŨ PHẢN ĐỘNG ?
Bè lũ phản động, ngoan cố chống phá đến cùng.
Nếu tôi (hay bạn) có những việc làm như chính quyền xã Quang Vinh và chính quyền huyện Tiên Lãng thì ắt bị qui cho là “Bè lũ phản động, ngoan cố chống phá đến cùng”.
Theo từ điển thì phản động là có tư tưởng, lời nói hoặc hành động chống lại cách mạng, chống lại trào lưu tiến bộ.
Nhưng cái khó ở dây là chính quyền huyện Tiên Lãng và xã Quang Vinh lại do Đảng và Nhà nước lập nên cho nên không dễ dàng nói như thế.
Nếu bọn ấy ở bên kia giới tuyến thì dễ rồi, ắt là bọn phản động. Nhưng nó lại nằm trong lòng chế độ ta, được Đảng và Nhà nước đào tạo, giáo dục, nuôi dưỡng và thừa nhận, được dân “bầu”. Nó lại có cái đuôi “nhân dân” (chính quyền nhân dân). Vậy nhìn nhận, đánh giá sao đây?
Hơn nữa, chính vì nằm trong lòng chế độ nên chúng càng nguy nguy hiểm vì: khó phát hiện ra, phát hiện ra rồi thì kết luận rất khó, xử lại càng khó. Kẻ thì muốn cứu, người lại muốn trị (số muốn trị thì ít lắm), không hề đơn giản chút nào. Rồi lần ra, dò theo các chân rết, dây mơ rễ má của nó: thằng này là quân của ông kia, ông kia là quân của ông to hơn, ông to hơn lại là quân ông to hơn nữa … Khó lắm.
Chưa hết, nếu nó bỏ tiền ra mua chức mà vốn thu hồi chưa đủ thì sao đây? Lại phải đắn đo, cảm thông với bọn cùng thuyền, cùng hội.
Chỉ có nhân dân là biết, là dễ nhận ra bộ mặt bọn phản động. Thái độ của dân cũng đơn giản: cần thẳng tay loại bỏ. Nhưng ai đếm xỉa đến ý dân? Chỉ thấy nhiều vụ chìm đi hoặc xử lấy lệ. Những vụ xử nặng tay (đối với những người không dính dáng đến chính quyền) bao giờ cũng “được nhân dân đồng tình ủng hộ”, kể cả xử oan sai. Đài bảo thế. Không biết họ lấy ý dân lúc nào hay mấy tay phóng viên bợ đỡ nào đó bịa ra.
Vậy, cùng môt hành vi, nhưng tùy trường hợp mà người ta kết luận, nhiều khi trái chiều nhau.
Tôi hay bạn hãy thử có hành vi tương tự chính quyền Tiên Lãng, chính quyền xã Quang Vinh xem nhé:
Tôi (bạn) dùng sức mạnh (thuê đầu gấu, lưu manh) cướp đầm của anh Vươn, chiếm đoạt thành quả lao động của anh đã hàng chục năm khai hoang lấn biển, không chỉ mang lại lợi ích cho anh (tuy chưa thấy đâu) mà còn cho bao nhiêu người dân vì anh đã có công quai đê lấn biển, trồng cây chắn sóng cho bà con, đồng nghĩa với ích nước.
Tôi (bạn) thuê người (chính quyền thì huy động chứ không phải thuê) cướp đầm nhà anh Vươn không nằm trong khu vực cưỡng chế, dùng xung điện để bắt cá, hủy hoại môi trường sống của thủy sản.
Vậy so với định nghĩa trên thì có phải là phản động không nào?
Còn ngoan cố chống phá đến cùng ư?
Khi tôi (bạn) làm sai, bị công luận phản đối,
Với sự lên tiếng của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, của các vị lão thành cách mạng như nguyên chủ tịch nước Lê Đức Anh, nguyên thứ trưởng bộ Tài nguyên và môi trường Đặng Hùng Võ, các tướng Nguyễn Quốc Thước, Phạm Xuân Thệ …
Với sự phản đối kịch liệt và đồng loạt của các tờ báo, kể cả báo mạng và báo chí Nhà nước.
Nhưng thay bằng sự cầu thị, sửa sai thì tôi (bạn) vẫn tiếp tục cho xe ủi san phẳng nhà anh Vươn, phong tỏa khu vực đầm, ngăn cản các nhà báo vào lấy tin, giao đầm của anh Vươn (kể cả khu vực chưa có quyết định thu hồi) cho người khác, bảo kê cho kẻ khác đánh bắt hải sản, thành quả lao động của anh Vươn với giá trị lên hàng tỉ đồng.
Tôi (bạn) bắt anh Vươn đi giam, đánh bét đít bằng tất cả lòng căm thù, để mặc vợ con anh Vươn trong cảnh không nhà trong những ngày tết, phải thờ cúng tổ tiên trong túp lều bạt dựng tạm, không hề có một lời hỏi han. Sự hỏi han, đùm bọc, sẻ chia chỉ có từ tấm lòng của nhân dân trên khắp mọi miền đất nước.
Tôi (bạn) lạnh băng trước hoàn cảnh của gia đình anh Vươn, không có một chút xúc cảm nào của loài được gọi là động vật biết suy nghĩ.
Tôi (bạn) vẫn gân cổ lên cãi, chúng tôi không sai. Nhà của anh Vươn là do quần chúng bức xúc nên họ phá. “Nước Tiên Lãng” tôi chỉ cho thuê đất bãi 14 năm, đợi người thuê mở mang thêm rồi thu hồi, giao cho người khác là đúng.
Tôi (bạn) vẫn tiếp tục công việc đã tính trước để chứng tỏ là mình không sai.
Như vậy, tôi (bạn) đã ngang nhiên thách thức công luận, thách thức pháp luật. Tôi (bạn) đã coi Tiên Lãng là vương quốc của riêng mình, làm gì tùy thích.
Những hành vi ấy có phải là ngoan cố chống phá đến cùng không???
Vâng, những việc làm trên mà do tôi (bạn) gây ra thì dễ xử, dễ kết luận. Người ta sẽ gông cổ tôi (bạn) ngay lập tức, ngay từ khi cướp đầm nhà anh Vươn, làm gì tôi (bạn) còn có quyền hành, có điều kiện để phá nhà, cướp tôm cá của anh nữa.
Khi tôi (bạn) bị anh Vươn chống trả, người ta sẽ cho đó là anh Vươn phòng vệ chính đáng, chứ đâu phải là anh Vươn giết người vì anh Vươn chống lại bọn cướp cơ mà.
Tôi (bạn) sẽ bị qui nhiều tội như ra quyết định trái luật, công nhiên chiếm đoạt tài sản, cố ý hủy hoại tài sản, vi phạm các qui định về quản lý đất đai, huỷ hoại nguồn lợi thuỷ sản, bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật, dùng nhục hình. Nhiều tội lắm, chưa kể những việc này được thực hiện có tổ chức thì tội còn nặng hơn.
Nhưng chúng nó, cụ thể ở đây lại là chính quyền xã Quang Vinh và huyện Tiên Lãng, không phải là tôi hay bạn. Dù là tổ chức phản động thì nó vẫn nằm hợp pháp trong lòng chế độ. Và chính vì nó tồn tại hợp pháp nên hành động của nó nguy hiểm hơn nhiều lần bọn phản động xác định được trước danh tính cụ thể.
Nhân dân cả nước đang theo dõi chúng nó bị xử như thế nào, số phận anh Vươn ra sao? Nghiêm minh thì vớt vát lại được từ dân một chút tin tưởng, nếu không nghiêm mà có thế lực nào đó bao che nên nhẹ tay, kỷ luật chiếu lệ, còn với anh Vươn lại nặng tay thì … Cái này có thể đoán được nhưng không nói trước được.
29/01/2012
TƯỜNG THỤY
TRONG TAY CẦM KHẨU SÚNG DÀI NGẮM ĐI NGẮN LẠI, BẮN AI THẾ NÀY ?
Thế thiên hành đạo
Lê Hiền Đức
.
Liên quan “Vụ án nổ súng, đặt mìn chống người thi hành công vụ xảy ra ngày 5-1-2012″ theo cách gọi của chính quyền thành phố Hải Phòng, ngày 10-1-2012, Viện kiểm sát thành phố này đã phê chuẩn quyết định khởi tố bị can, cho bắt tạm giam các ông Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Sịnh (anh ruột ông Vươn), Đoàn Văn Quý (em ruột ông Vươn) và anh Đoàn Văn Vệ (cháu ruột ông Vươn) về tội giết người, đồng thời khởi tố bị can, cho tại ngoại hầu tra đối với các bà Phạm Thị Báu (em dâu ông Vươn), Nguyễn Thị Thương (vợ ông Vươn) về tội chống người thi hành công vụ. Em Đoàn Xuân Quỳnh (con ông Vươn, sinh năm 1995, đang học lớp 11, đã bị bắt mấy ngày) được giao về cho gia đình quản lí song vẫn bị cơ quan công an đe là “sẽ xem xét sau”.
Ở đâu, giết người và chống người thi hành công vụ cũng là trọng tội. Giết người thi hành công vụ, tội càng nghiêm trọng. Vậy hãy xem trên các báo “lề phải” của Việt Nam, người ta nói thế nào về đối tượng mà ông Đoàn Văn Vươn và người thân nổ súng, đặt mìn để chống lại.
Ông Vũ Trọng Kim (uỷ viên Trung ương – Đảng cộng sản, phó chủ tịch kiêm tổng thư kí Uỷ ban trung ương Mặt trận Tổ quốc) nhận xét việc cưỡng chế thu hồi có dấu hiệu áp đặt không khác gì cưỡng đoạt, thiếu coi trọng quyền lợi người dân trong khi họ đã bỏ công sức, sinh mạng để gây dựng; việc huy động quân đội có dấu hiệu vi hiến. Ông Lê Đức Tiết (luật sư, phó chủ nhiệm Hội đồng tư vấn về dân chủ và pháp luật của Uỷ ban trung ương Mặt trận Tổ quốc) cho rằng không có có sở pháp luật để thu hồi đất mà huy động lực lượng cưỡng chế dân là hành vi bất thường; tòa sơ thẩm huyện không có căn cứ pháp luật để công nhận việc làm của chính quyền huyện là đúng, tòa phúc thẩm “mặc cả” quyền kháng cáo của dân là trái nguyên tắc xét xử hai cấp; lực lượng cưỡng chế phá hủy căn nhà không nằm trên diện tích đất phải cưỡng chế là vi phạm pháp luật; mọi lí do đưa ra để bào chữa cho việc thu hồi đất trái pháp luật đều không thể chấp nhận. Đặc biệt, ông Tiết còn nhận xét chính quyền địa phương chưa nhận ra bản chất vấn đề, đã có hành vi cố ý làm sai pháp luật với động cơ không minh bạch, để xử lí không thể dựa vào phê bình và tự phê bình được nữa. Ông Đặng Hùng Võ (giáo sư, tiến sĩ, cựu thứ trưởng Bộ tài nguyên – môi trường) nhận xét chính quyền huyện Tiên Lãng có nhiều cái sai, các quyết định giao đất cho ông Vươn đều trái Luật đất đai, quyết định thu hồi đất vừa trái luật vừa trái đạo lí, cố tình tước bỏ quyền lợi của dân.
Ông Lê Đức Anh (đại tướng, cựu uỷ viên Bộ chính trị – Đảng cộng sản, cựu chủ tịch nước) khẳng định chính quyền sai từ xã đến huyện, đã để sự việc kéo dài quá nhiều năm mà không xử lí đến nơi đến chốn và thấu tình đạt lí, đã cố thu hồi đất đối với người làm được, làm tốt, cố tình tiến hành thu hồi trái pháp luật, dồn người dân vào chân tường; phá nhà dân là hành vi bất chấp luật pháp, cưỡng chế là sai, dùng bộ đội và công an để cưỡng chế là càng sai. Ông Nguyễn Quốc Thước (trung tướng, cựu uỷ viên Trung ương – Đảng cộng sản, cựu tư lệnh Quân khu 4, cựu đại biểu Quốc hội) cho rằng trong vụ việc này, các cấp lãnh đạo địa phương đã không nhằm vào lợi ích của quốc gia và nhân dân, không xứng đáng đại diện cho dân. Ông Phạm Xuân Thệ (trung tướng, cựu tư lệnh Quân khu I) cho rằng chính quyền địa phương quá non kém về chính trị, đã lợi dụng lòng tin của nhân dân vào chính quyền để làm tổn hại tới quyền lợi nhân dân; đưa lực lượng liên ngành tạo nên một cuộc cưỡng chế rầm rộ chẳng khác gì đẩy người nông dân lương thiện vào đường cùng, biến họ thành tội phạm. Ông Huỳnh Đắc Hương (thiếu tướng, cựu phó chính ủy Quân khu Tây Bắc, cựu thứ trưởng Bộ lao động – thương binh – xã hội) khẳng định sự chống đối của người dân xuất phát từ cách làm của chính quyền; cưỡng chế, hủy hoại tài sản của gia đình ông Vươn là không có tấm lòng.
Ông Trần Vũ Hải (luật sư) cho rằng chỉ với việc đánh sập ngôi nhà không nằm trong diện tích đất bị cưỡng chế của ông Đoàn Văn Vươn đã có đủ yếu tố cấu thành hành vi cố ý hủy hoại tài sản của công dân, phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo Điều 143 – Bộ luật hình sự; nếu mở rộng vụ án để xem xét việc thu hồi, cưỡng chế, giải quyết khiếu nại, khởi kiện có đúng pháp luật hay không thì còn có thể truy tố chính quyền huyện Tiên Lãng theo những tội danh sau: lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ (điều 281 Bộ luật hình sự); lạm dụng quyền trong khi thi hành công vụ (điều 282); thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng (điều 285); vi phạm các quy định về quản lí đất đai (điều 174). Các ông Trần Công Trục (luật sư, cựu trưởng ban Biên giới chính phủ), Đinh Xuân Thảo (tiến sĩ, viện trưởng Viện nghiên cứu lập pháp – Ủy ban thường vụ Quốc hội), Phạm Thanh Bình (luật sư), Trương Anh Tú (luật sư) cũng cho rằng việc cưỡng chế không đúng luật pháp, chính quyền địa phương phải bồi thường cả về vật chất lẫn tinh thần cho việc huỷ hoại ngôi nhà và tài sản nằm ngoài phạm vi cưỡng chế, phải xử lí những người liên quan. Ông Bình còn khẳng định việc cán bộ Tòa án huyện Tiên Lãng đến hòa giải, vận động đương sự rút đơn là hành vi trái pháp luật.
Ông Bùi Hoàng Tám đánh giá việc uỷ viên Ban thường vụ Thành uỷ, phó chủ tịch Uỷ ban nhân dân thành phố Hải Phòng Đỗ Trung Thoại đổ tội cho nhân dân, vu vạ cho cấp dưới là vô liêm sỉ, là sự lèo lá, tráo trở đã không còn giới hạn.
Mới trên các báo “lề phải” thôi, y sì, không suy diễn mà đã rõ mười mươi chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng cố ý vi hiến, vi phạm pháp luật, bất chấp luật pháp, có nhiều cái sai, vừa trái luật vừa trái đạo lí, vô liêm sỉ, lèo lá, tráo trở tới mức không còn giới hạn, cố tình cưỡng đoạt, tước bỏ quyền lợi của người dân, hủy hoại tài sản của công dân, không nhằm vào lợi ích của quốc gia và nhân dân, không xứng đáng đại diện cho dân, lợi dụng lòng tin của nhân dân vào chính quyền để làm tổn hại tới quyền lợi của nhân dân, đẩy người nông dân lương thiện vào đường cùng và biến họ thành tội phạm… Dân gian có câu: “Con ơi nhớ lấy câu này – Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”. Đối với ông Đoàn Văn Vươn và rất nhiều người dân lao động cần cù, chân chính khác, chính quyền huyện Tiên Lãng, thậm chí cả chính quyền thành phố Hải Phòng thật sự là bọn cướp ngày, là mối hoạ lớn. Ông Đoàn Văn Vươn đã kêu cầu nhiều lần, nhiều nơi song chẳng ích gì bởi bọn cướp ngày kia quyết tâm cưỡng đoạt lấy được thành quả lao động của ông. Trong bối cảnh ông càng nhân nhượng thì chúng càng lấn tới, bối cảnh mà ông Lê Đức Tiết nhận xét là “để xử lí không thể dựa vào phê bình và tự phê bình được nữa”, thử hỏi ngoài vùng lên, có súng dùng súng, có gươm dùng gươm, không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc, ông Đoàn Văn Vươn còn cách nào khác? (*)
Chiểu theo lời Hồ Chí Minh từng khẳng định một cách mạnh mẽ: “Nếu chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi chính phủ”, rõ ràng hành động của ông Đoàn Văn Vươn là chính đáng, chính nghĩa, cần được ủng hộ, tôn vinh. Chỉ cần đọc các báo “lề phải” thôi, cũng đã biết lòng dân đang nghiêng về đâu. Nếu đọc thêm các trang mạng, các bài viết của những vị ít nhiều có tiếng là đức cao vọng trọng như Nguyễn Quang A, Huy Đức, Nguyễn Quang Lập, Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Quang Vinh, điều ấy sẽ càng thêm rõ.
Vì dân vi bang bản, ý dân là ý trời nên chừng nào ông Đoàn Văn Vươn và những người thân của ông còn phải nằm trong vòng lao lí, còn chưa được bồi hoàn các quyền lợi về vật chất, tinh thần đã bị xâm phạm thì chừng đó tôi còn nhìn chính quyền trung ương của Việt Nam chỉ như là sự phóng to của chính quyền huyện Tiên Lãng, chính quyền thành phố Hải Phòng mà thôi. Và chừng đó, trên khắp đất nước Việt Nam này sẽ xuất hiện thêm nhiều Đoàn Văn Vươn, kèm theo đó là hàng triệu, hàng triệu người ủng hộ, tôn vinh Đoàn Văn Vươn.
Với các cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang mang danh từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà phục vụ, tôi muốn mượn hai câu thơ hồi kháng chiến chống Pháp chúng tôi hay dùng vận động nguỵ quân để nhắn nhủ:
Trong tay cầm khẩu súng dài
Ngắm đi ngắm lại, bắn ai thế này?
Lê Hiền Đức
(*) Mượn ý trong “Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến” ngày 19-12-1946 của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)