Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

THẤY (LÊ THỊ MÂY/PHẠM TUYẾT BÔNG) SANG BẮT QUÀNG LÀM HỌ

Lê Thị Mây - Người sau chân sóng

NVTPHCM-08.02.2012-23:08


Nhà thơ Lê Thị Mây

Chuyên đề thơ Bình yên Biển Đông:

Người sau chân sóng

Thuyền vượt phao số không anh khuất sau chân sóng. Làng chỉ còn đàn bà trẻ nít lẫy kim đan. Lưới da lưới te lưới mành lưới ủ. Mắt lưới long lanh bến đợi bến chờ. Mỗi bước sóng dâng trào rồi lùi về xa thẳm. Em lại ú tìm vây bủa bóng hình anh.

Này mũi kim đan. Em đan ánh trăng, đan trăng bồng bềnh con phao, hàng phao lưới tình đuổi bắt. Trăng cõng trái tim em, trái tim em cũng dập dềnh niềm sâu thẳm đại dương. Cửa sông sẽ trao bến bờ, nhưng em lại muốn tự mình bơi tìm hạnh phúc.

Thuyền sau chân sóng anh cũng sau chân sóng. Đích em bơi huyền ảo giấc mơ riêng. Mà nơi tận cùng chân trời thuyền đâu neo ước vọng. Ánh lân hư ảo mùa cá kiếm hư ảo mùa cá đuôi cờ. Kia cá kiếm là anh. Cá đuôi cờ là em. Biển Đông là thế giới thần tiên Lạc Long Quân trao sóng.

Cùng bơi cùng đuổi bắt bầy gái làng bầy trai làng xa bờ sẽ ra đến đảo. Ôm chân đảo sẽ lên được đảo. Đảo san hô ơi rặng ngầm hạnh phúc sẽ nhô lên khi trăng mọc con nước reo ròng rặc.

Con chiều dâng đảo chìm gái trai làng sẽ chìm khuất tiếng hát vào nhau. Trái tim vì thế muôn nỗi nênh luôn đầy ắp cảm xúc. Vẩy đuôi của loài cá sẽ mọc trong giấc thần tiên sãi hồn bơi ngoạn mục. Trái tim phát tiếng kêu của loài cá ăn rong.

Em bơi từ đảo em sang tới đảo anh. Hai thế giới cầm chân trong sóng thềm lục địa. Sự tưởng tượng của em bắt đầu từ bóng hình anh. Em nghe sóng xôn xao, nghe tim anh đánh nhịp. Chỗ cột mốc chủ quyền ưỡn ngực đội vừng dương.

Vâng em mơ lắng nghe đáy rạng ngầm đảo sóng ầm vang. Vâng em mơ sãi tay bơi dù trong tưởng tượng đơn côi. Với anh bơi là sống, bơi là chinh phục biển. Thuyền anh xa bờ mang theo hồn vía núi Đầu Mâu và kỳ thú U Bò. Mang theo cả bóng phố bên sông rộn tiếng ồn ào chợ búa.

Cửa biển tiếng tù và vây bùi nhùi ủ lửa. Em ước làm con bùi nhùi lửa nơi khuân bếp thuyền khơi. Con bùi nhùi ngoai lên lửa nhen lên cho ngày tháng có ngăn khoang thuyền đầy ắp cá. Biển có chân trời nâng được bát cơm ăn.

Đêm tĩnh vắng cây dương liễu lụ khụ như hiểu thấu lòng em. Vâng em mơ và em luôn tưởng tượng. Em bơi từ cây chà dụ cá sãi sóng đến đảo anh. Cá dỡn ánh trăng, dỡn tay bơi của em em lẫn thân trong đàn cá. Với tiếng kêu của loại cá nhộn tai kỳ lạ. Cá say ánh đèn nhịp tim em cùng dềnh dàng say đôi nhịp.

Này vây này tiếng kêu, em có thể bơi từ giấc mơ em đến giấc mơ anh đập đuôi xoay sóng đủ bốn chiều. Dù tưởng tượng toàn thân em ngập mặn đến tận cùng nước mắt. Người sau chân sóng ơi, người có nghe có hiểu thấu lòng em.

Nhịp tim em chợt bay lên cất tiếng tù và gọi thuyền anh có nghe có hiểu thấu lòng em.
 
 

 
 
(Thơ đoạt Giải nhất cuộc thi "Đây biển Việt Nam", do Hội Nhà văn Việt Nam,
Hội Nhạc sĩ Việt Nam và Báo điện tử VietNamNet đồng tổ chức)