Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

LÊ ĐÌNH CHINH

LÊ ĐÌNH CHINH LÀ CHIẾN SĨ ĐẦU TIÊN HY SINH Ở TUYẾN BIÊN GIỚI PHÍA BẮC, KỂ TỪ KHI NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC GÂY RA CÁC CUỘC XUNG ĐỘT, TRANH CHẤP BIÊN GIỚI TỪ 1974

Posted by Mai Thanh Hải on Tháng Hai 16, 2012
Mai Thanh Hải – Dù muốn quên lãng hay tìm cách giấu kín thế nào, thì sự thật vẫn cứ là sự thật: Câu chuyện về người Anh hùng – Liệt sĩ Lê Đình Chinh (Xem ở đây) đã không chỉ in hằn trong tâm tưởng bao nhiêu người, mà còn được ghi lại trong sách truyện, văn thơ.
Những trang sách, vần thơ về người lính Biên phòng ngã xuống khi tròn 18 tuổi, trong khi tay không đánh trả lính, Công an Trung Quốc, bảo vệ biên giới phía Bắc, dẫu ra đời cách đây hơn 30 năm, nhưng đến nay vẫn còn mang đầy tính thời sự.
Đó là cuốn sách “Lê Đình Chinh – Con người và cuộc sống chiến đấu” (Biên tập: Đặng Chí Thành. Do Nhà Xuất bản Thanh Niên, ấn hành tháng 12/1978).
Cuốn sách ghi rõ: Lê Đình Chinh là chiến sĩ Công an nhân dân vũ trang, đã hy sinh anh dũng ngày 25/8/1978, trong khi chiến đấu để bảo vệ Biên giới phía Bắc của Tổ Quốc.
Ngày 22/8/1978 (tức trước lúc hy sinh 3 ngày), anh đã viết một lá thư cho người anh họ, trong đó có đoạn:
” Hữu Nghị Quan, ngày 22/8/1978.
Anh Thi kính mến!
…Em xác định rằng trong cuộc chiến đấu bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc sẽ có mất mát, cái đó khó mà tránh khỏi. Nhưng em đã sẵn sàng. Em sẽ là người cầm súng để bảo vệ đất nước khi cần thiết. Chúng ta tin tưởng chính nghĩa sẽ thắng…”(trang 63).
Trang 80 của cuốn sách cũng ghi lại lời kể của đồng đội về thời khắc Thượng sĩ Lê Đình Chinh chiến đấu và hy sinh trong khi bảo vệ đồng đội, giữ gìn biên cương Tổ quốc:
“… Trước mặt Lê Đình Chinh và đồng đội anh lúc đó, là hàng trăm tên côn đồ và Công an, Bộ đội Trung Quốc mặt thường phục đang ném đá, dùng dao, gậy nhảy xổ vào đâm chém cán bộ và nhân dân ta đang thăm hỏi, chăm sóc sức khỏe bà con người Hoa.
Trước hành động điên cuồng của bọn côn đồ, lòng căm giận như dầu sôi lửa cháy, Lê Đình Chinh chạy vụt lên quả đồi, dang tay cản hành vi đẫm máu của địch.
Vừa lúc ấy, Lê Xuân Tước cũng lao lên, cứu một chị cán bộ bị bọn côn đồ đánh vỡ đầu, đưa về tuyến sau. Bọn địch ném đá, ném con quăng vót nhọn vun vút về phía Tước, Tước đón bắt và ném lại, giáng cho chúng những đòn đích đáng.
Nhưng chúng đông hơn. Tước bị vây ép vào một góc lều. Chúng dùng dao quắm, dao găm, gậy gộc ném tua tủa vào Tước. Lê Đình Chinh đang cứu những cán bộ bị chúng hành hung, cũng phải luôn tay bắt đỡ, vừa đánh vừa tránh những đường dao, gậy gộc của chúng lao tới.
Khi nghe tiếng Tước kêu chi viện, Lê Đình Chinh vừa lừa miếng đánh địch, vừa vọt lên đồi cứu bạn.
Chinh đánh tạt phía sườn bọn côn đồ khiến chúng bị dạt ra. Tước được giải vây.
Lúc này một bọn côn đồ khác gần đó đã ném dao, đá tới tấp vào Chinh. Chinh bị một hòn đá to trúng vào đầu, vết thương rất nặng. Mặc dù vậy, anh vẫn tiếp tục xông lên đánh địch nhưng anh đã ngã xuống bởi một nhát dao lén của kẻ thù.
Lê Đình Chinh nằm xuống ngay trên mảnh đất vùng địa đầu của biên giới Tổ quốc thân yêu mà đơn vị anh có trách nhiệm ngày đêm giữ vững.
Lê Đình Chinh là người chiến sĩ đầu tiên của các Lực lượng Vũ trang chúng ta hy sinh ở tuyến Biên giới phía Bắc, kể từ khi nhà cầm quyền Trung Quốc gây ra các cuộc xung đột, tranh chấp biên giới từ năm 1974.
… Tước cùng đồng đội ôm lấy Chinh, đưa về tuyến sau. Máu từ cổ thi hài Lê Dình Chinh thấm đỏ và nóng hổi trên tay đồng đội, trong trái tim rực lửa căm thù của tất cả Đảng viên, Đoàn viên, cán bộ và chiến sĩ Đoàn Thanh Xuyên chúng tôi.
Ngay hôm sau, đơn vị chúng tôi đã tổ chức Lễ Truy điệu và phát động đợt Học tập noi theo tấm gương dũng cảm của Liệt sĩ Lê Đình Chinh với tất cả lòng thương nhớ, với lời thề: “Chiến đấu bất khuất kiên cường như Anh, vì sự nghiệp Bảo vệ Chủ quyền và An ninh lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam XHCN yêu quý…”.
Phần cuối cuốn sách có in bài thơ của Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, viết về Lê Đình Chinh:
Xin trân trọng giới thiệu bài thơ này.
——————————————————-
TÔI ĐÃ GẶP ANH
Hình như tôi đã gặp anh
buổi sớm đồng quê bình minh trong mát
Nông trường Sông Âm say mê khúc hát
tuổi lên đường màu áo lá tươi nguyên
người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc
bằng sự ra đi tự nguyện của mình
Hình như tôi đã gặp anh
bình minh rừng – mắt lá nhìn cảnh giác
vai áo xước qua đêm truy kích giặc
đường tuần tra biên giới phía Tây nam
người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc:
Trước mũi súng của mình
cúi mặt một tù binh !
Hình như tôi đã gặp anh
đêm đơn vị hành quân lên phương Bắc
chuyện anh để ngắn dần con đường dốc
nghe dập dồn vó ngựa thuở Quang Trung
người lính trẻ nói tình yêu Tổ quốc
bằng tình yêu từng trang sử anh hùng
Lê Đình Chinh
khi tôi biết tên anh, tôi tìm đến
chỉ gặp đồng đội của anh bồng súng chào nén lặng
trước nấm mộ biên thùy cỏ đắp còn tươi
tuổi hai mươi! Anh đem tuổi hai mươi
chặn lũ giặc điên cuồng qua biên giới
anh ngã xuống – hạt gieo vào đất ấy
hóa cây rừng xanh mãi tuổi hai mươi…
Tôi đi dọc rừng cây
đi dọc đất đai mình
đâu cũng gặp những người đi giữ nước
những người nói tình yêu Tổ quốc
như là đang trò chuyện cùng tôi!.

NGUYỄN TRỌNG TẠO

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét