Của trong nhà không quý!
Thứ Sáu, 06/04/2012 20:36
Hai Phiếm xuýt xoa:
- Cảnh đẹp thiên nhiên ở đâu cũng là tài sản vốn liếng để địa phương có thể khai thác sinh lợi nhưng hình như ở ta ít chú ý đến vấn đề này...
- Dễ chỉ mình bác biết?
- Thì những hang động kỳ vĩ nằm trong lòng Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng ở Quảng Bình không phải do địa phương phát hiện ra mà do đoàn thám hiểm của một ông người nước ngoài dẫn đầu cùng Trường ĐH KHTN Hà Nội và người địa phương nhận ra.
- Ai phát hiện ra không quan trọng, miễn là tài sản ấy đang được khai thác!
- Thế nhưng khai thác thế nào khi khách du lịch đến Phong Nha - Kẻ Bàng không chỉ để ngắm hang rồi về!
- Ờ ờ... xem ra phải có một chiến lược khai thác trong kế hoạch du lịch tổng thể thật. Nếu không, du khách chỉ đến một lần hoặc ngắm hang ở Quảng Bình rồi đến chỗ khác tiêu tiền vì ngoài hang động ra chưa có thêm hình thái du lịch khác kết hợp để giữ chân khách, làm khách “thèm” phải quay lại!
- Sao địa phương không kêu gọi đầu tư với một chính sách phát triển du lịch rõ ràng nhỉ! Có thể quảng bá rộng khắp “đặc sản” hang động của mình và tìm thêm nhiều hình thức khác thành một “tua” chỉ trong tỉnh như thêm chuyện du lịch biển, du lịch khám phá hoặc đến thăm quê danh nhân trong tỉnh...
- Hang động khỏi nói nhưng biển Quảng Bình đâu kém nơi khác, rồi bến đò Nhật Lệ, nhà Mẹ Suốt, quê Đại tướng Võ Nguyên Giáp nếu đầu tư và đưa vào khai thác...
- Đúng là còn nhiều chỗ, nhiều điều có thể khai thác du lịch thật...
- Cảnh đẹp thiên nhiên ở đâu cũng là tài sản vốn liếng để địa phương có thể khai thác sinh lợi nhưng hình như ở ta ít chú ý đến vấn đề này...
- Dễ chỉ mình bác biết?
- Thì những hang động kỳ vĩ nằm trong lòng Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng ở Quảng Bình không phải do địa phương phát hiện ra mà do đoàn thám hiểm của một ông người nước ngoài dẫn đầu cùng Trường ĐH KHTN Hà Nội và người địa phương nhận ra.
- Ai phát hiện ra không quan trọng, miễn là tài sản ấy đang được khai thác!
- Thế nhưng khai thác thế nào khi khách du lịch đến Phong Nha - Kẻ Bàng không chỉ để ngắm hang rồi về!
- Ờ ờ... xem ra phải có một chiến lược khai thác trong kế hoạch du lịch tổng thể thật. Nếu không, du khách chỉ đến một lần hoặc ngắm hang ở Quảng Bình rồi đến chỗ khác tiêu tiền vì ngoài hang động ra chưa có thêm hình thái du lịch khác kết hợp để giữ chân khách, làm khách “thèm” phải quay lại!
- Sao địa phương không kêu gọi đầu tư với một chính sách phát triển du lịch rõ ràng nhỉ! Có thể quảng bá rộng khắp “đặc sản” hang động của mình và tìm thêm nhiều hình thức khác thành một “tua” chỉ trong tỉnh như thêm chuyện du lịch biển, du lịch khám phá hoặc đến thăm quê danh nhân trong tỉnh...
- Hang động khỏi nói nhưng biển Quảng Bình đâu kém nơi khác, rồi bến đò Nhật Lệ, nhà Mẹ Suốt, quê Đại tướng Võ Nguyên Giáp nếu đầu tư và đưa vào khai thác...
- Đúng là còn nhiều chỗ, nhiều điều có thể khai thác du lịch thật...
- Hay “Bụt chùa nhà không thiêng”, có của trong nhà lại chưa nhận ra giá trị tài sản?...
Cả Nghĩ
"BẢO TÀNG CHIẾN TRANH" VỰC QUÀNH ĐANG CHẾT
Phạm Xuân Cần
Phạm Xuân Cần
Tôi là người rất tâm đắc với ý tưởng xây dựng một làng chiến tranh của ông Nguyễn Xuân Liên, đồng thời rất khâm phục tâm huyết và ý chí của ông. Ngay từ năm 2003, qua một số bài báo trên báo Lao Động, tôi đã chú ý theo dõi "dự án đời người" này của ông Liên.
Vào các năm 2004, 2005 tôi đã từng đưa anh em trong cơ quan đi thăm khu bảo tàng độc đáo này. Ai nấy đều rất thích thú.
Mấy hôm trước, trên trang Ba Sàm có điểm một bài viết về khu du lịch sinh thái "bảo tàng chiến tranh" này.
Hôm nay, nhân dịp cùng các bạn thanh niên trong cơ quan đi thăm Nghĩa trang Trường Sơn, Thành cổ Quảng Trị, Địa đạo Vịnh Mốc, tôi đã hào hứng kể cho các bạn trẻ về khu du lịch đặc biệt này. Mặc dù đã muộn và thấm mệt nhưng ai cũng háo hức muốn đến tận nơi. Phải rất khó khăn mới hỏi được đường đi đến đây, vì hình như dân địa phương không phải ai cũng biết địa chỉ này. Thế nhưng khi đến nơi tất thảy đều thất vọng. Hoang tàn, đổ nát, không ai quan tâm chăm sóc, trông coi. Chúng tôi đã cố gắng liên lạc với chủ nhân theo số điện thoại ghi trên biển hiệu nhưng vô hiệu. Đành vào chụp mấy kiểu ảnh rồi về.
Thật buồn cho một dự án tâm huyết, đầy ý nghĩa nhân văn lại rơi vào thảm trạng như vậy...
Thật buồn cho một dự án tâm huyết, đầy ý nghĩa nhân văn lại rơi vào thảm trạng như vậy...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét